Sếp trực tiếp của tôi, ông Shinozaki. - - Anh ân cần và nghiêm khắc chỉ dẫn tôi. - - Hôm nay hai chúng ta đi bán hàng ở khu vực địa phương. - - Không hiểu sao, thời gian trôi qua và tôi nhận ra mình đã lỡ chuyến tàu cuối cùng. - - Cuối cùng khi chúng tôi tìm được nhà trọ thì chỉ còn một phòng duy nhất nên chúng tôi không còn cách nào khác là phải qua đêm trong căn phòng này. - - Tôi nhanh chóng đi tắm và khi trở về phòng, đồ ăn đã sẵn sàng cho tôi. - - Ăn cơm và uống nước đi. - - Trước khi kịp nhận ra thì cả hai chúng ta đã uống rất nhiều. - - Sau đó bà Shinozaki phàn nàn về chồng mình. - - Tôi thấy mình đang thì thầm với chính mình rằng Shinozaki-senpai thật dễ thương và tôi thích anh ấy như vậy. - - Một lúc sau, ông Shinozaki say khướt. - - Khi tôi bế anh ấy lên đệm, Shinozaki-san, có lẽ nhầm tôi với chồng cô ấy, đã ôm tôi. - - Tôi vui lắm, nhưng khi tôi định giằng ra thì cô ấy lại tỏ vẻ nghiêm túc hỏi tôi có đúng là lúc trước tôi nói yêu anh không. - - Tôi nhắm mắt lại. - - Tôi không nhịn được mà hôn cô ấy. - - Chuyện đó giống như một giấc mơ, khi anh làm tình với người phụ nữ mà anh ngưỡng mộ hết lần này đến lần khác. - - Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy vì nụ hôn của cô ấy và nhận ra hôm qua không phải là mơ...